Năm sinh: 1967 (Giang Tô, Nghi Hưng)
• Chức danh:
• Năm 2015: Được phong Trợ lý Công nghệ Mỹ thuật sư
• Năm 2020: Thăng cấp Công nghệ Mỹ thuật sư cấp quốc gia
2. Quá trình nghề nghiệp và sư thừa
• Giai đoạn học tập ban đầu:
• Năm 1980: Vào Nhà máy Công nghệ Thủ công Nghi Hưng, học nghệ chế tác ấm tử sa dưới sự hướng dẫn của bậc thầy Lữ Nghiêu Thần
• Năm 1982: Đạt danh hiệu Công nghệ mỹ thuật viên
• Quá trình phát triển và đổi mới:
• Năm 2003: Gia nhập xưởng của nghệ nhân Kỷ Ích Thuận, tiếp nhận hướng dẫn về sáng tác nghệ thuật tử sa hiện đại
• Năm 2005: Thành lập xưởng cá nhân, chuyên sáng tác các dòng hoa tượng (hoa điểu, linh thú), kết hợp giữa truyền thống và đổi mới
3. Phong cách nghệ thuật và tác phẩm tiêu biểu
• Đặc điểm phong cách:
• Chuyên về dòng hoa tượng (hình thái mô phỏng tự nhiên), kết hợp nét truyền thống và vẻ đẹp tự nhiên
• Các tác phẩm tiêu biểu: Tam Dương Khai Thái, Thánh Đào, Thập Nhị Trúc, Phỏng Cổ
• Tạo hình chi tiết, tinh tế, đảm bảo tính thẩm mỹ và công năng sử dụng
• Sự công nhận trong ngành:
• Tác phẩm nhiều lần đạt giải thưởng trong các triển lãm trong và ngoài nước, được Trung Nam Hải Tử Quang Các, Bảo tàng Tử Sa Trung Quốc thu thập
• Năm 2021: Tác phẩm Ám Hương giành huy chương vàng tại Hội chợ Triển lãm Quốc tế
4. Chức vụ xã hội và vị trí trong ngành
• Thành viên hiệp hội:
• Hội Mỹ thuật Công nghiệp Trung Quốc, Hiệp hội Công nghiệp Gốm sứ Trung Quốc
• Hội Nghiệp đoàn Tử Sa Nghi Hưng
• Vai trò học thuật:
• Được mời làm Công nghệ mỹ thuật sư tại Viện Nghiên cứu Nghệ thuật Tử Sa – Bảo tàng Gốm sứ Nghi Hưng
5. Thị trường và giá trị sưu tầm
• Trong những năm gần đây, mức độ quan tâm trên thị trường đấu giá ngày càng tăng, một số tác phẩm được đánh giá là “vừa có giá trị sử dụng, vừa có tiềm năng sưu tầm”.
6. Tổng kết
Trần Ngọc Lan là đại diện tiêu biểu của thế hệ nghệ nhân trung niên trong làng tử sa Nghi Hưng. Sự nghiệp của bà kéo dài hơn 40 năm, từ một học đồ truyền thống phát triển thành một Công nghệ Mỹ thuật sư có tay nghề vững vàng và tư duy đổi mới. Bà nổi bật với dòng hoa tượng, kế thừa phong cách của Lữ Nghiêu Thần, Kỷ Ích Thuận, đồng thời dung hòa quan niệm thẩm mỹ cá nhân về vẻ đẹp tự nhiên, tạo nên ngôn ngữ nghệ thuật hài hòa giữa cổ điển và hiện đại.