– Đại sư mỹ thuật công nghiệp tỉnh Giang Tô, một nghệ nhân kỳ cựu với hơn 40 năm gắn bó cùng nghệ thuật tử sa, có ảnh hưởng sâu rộng trong ngành chế tác gốm nghệ thuật Trung Hoa.
Tiểu sử và quá trình nghệ thuật:
Sinh năm 1951 tại Nghi Hưng, Giang Tô – vùng đất nổi tiếng với truyền thống làm ấm tử sa. Năm 1979, ông bắt đầu làm việc tại Xưởng Tử Sa Công Nghệ số 2 Nghi Hưng, nơi bà học nghệ từ đại sư Lữ Diêu Thần (吕尧臣) – một trong những tượng đài của nghệ thuật tử sa hiện đại.
Ông hiện giữ chức Phó Tổng công nghệ sư của xưởng số 2 và Phó Viện trưởng Viện Nghiên cứu Nghệ thuật Tử Sa, đồng thời là Phó Chủ tịch chuyên ban nghiên cứu văn hóa tử sa Nghi Hưng, và hội viên Hội Mỹ thuật Công nghiệp Trung Quốc.
Phong cách và kỹ thuật:
Dương Cần Phương nổi bật với kỹ thuật chế tác toàn thủ công tinh xảo, khả năng thiết kế hình khối mạnh mẽ và vận dụng sâu sắc ý tượng dân gian Trung Hoa vào từng tác phẩm. Ông có sở trường trong các dáng ấm lục phương, tròn biên, hay mô phỏng đồ cổ với xử lý bề mặt tinh tế, từng đường nét thể hiện sự sâu sắc và lão luyện.
Một số tác phẩm tiêu biểu và giải thưởng:
• 《六方福寿提梁壶》 – Giải Nhất Thiết kế mỹ thuật công nghiệp Giang Tô (1991)
• 《谢意壶》 – Được Bảo tàng Anh Quốc sưu tầm (1995)
• 《腾达壶》, 《舜鬲双流壶》 – Được Hiệp hội Cổ vật Anh Quốc sưu tầm, và giới thiệu phát hành bưu thiếp chính thức tại Anh (1996)
• 《神童壶》《紫金叠式》 – Giải Bạc Triển lãm Tác phẩm xuất sắc của các Đại sư Công nghiệp Mỹ thuật Trung Quốc (1999)
• 《镶金汉风壶》 – Giải Vàng Hội chợ triển lãm Mỹ thuật thủ công Trung Quốc (2001)
Thành tựu và ảnh hưởng:
– Năm 2011, ông được trao tặng danh hiệu Đại sư mỹ thuật công nghiệp tỉnh Giang Tô (第五届)
– Suốt hơn 30 năm hành nghề, bà không chỉ đóng góp các tác phẩm tử sa giá trị, mà còn đào tạo ra nhiều nghệ nhân xuất sắc cho thế hệ kế cận.
Dương Cần Phương là một trong những gương mặt tiêu biểu trong giới nghệ nhân tử sa, vừa giữ được truyền thống vừa không ngừng sáng tạo. Những ai sưu tầm tử sa dòng “cổ khí, chuẩn mực, đậm ý vị văn hóa” đều rất yêu thích phong cách của ông.