Ngô Quân Trung (吴冠中)
Bậc đại sư nghệ thuật thế giới
“Vị đại sư cuối cùng của Trung Quốc trong thế kỷ 20”
Năm 1942 tốt nghiệp Quốc lập Nghệ thuật Chuyên khoa học hiệu (国立艺术专科学校), năm 1947 du học Pháp, vào Học viện Mỹ thuật Cao cấp Paris (巴黎高等美术学院) học chuyên ngành hội họa sơn dầu. Năm 1950 về nước, lần lượt giảng dạy tại Học viện Mỹ thuật Trung ương (中央美术学院), Đại học Thanh Hoa (清华大学), Học viện Nghệ thuật Bắc Kinh (北京艺术学院), Học viện Mỹ thuật Công nghệ Trung ương (中央工艺美术学院), giữ các chức: giáo sư Học viện Mỹ thuật Công nghệ Trung ương, giáo sư khách mời Học viện Mỹ thuật Trung Quốc (中国美术学院客座教授), Ủy viên Thường vụ Hội Mỹ thuật gia Trung Quốc (中国美术家协会常务理事)。
Ngô Quân Trung dung hòa hội họa Đông – Tây, lâu dài dấn thân vào thực tiễn dân tộc hóa hội họa sơn dầu, tranh sơn dầu của ông tươi sáng, trong trẻo, giàu đặc sắc dân tộc và ý vị trữ tình.
Về sau ông lại dấn thân vào đổi mới tranh thủy mặc, tác phẩm của ông nằm giữa khuynh hướng cụ thể và trừu tượng, nhấn mạnh cảm giác nhịp điệu của sự hòa quyện giữa điểm, tuyến và mảng mực, mang đậm cá tính nghệ thuật và khí息 hiện đại.
Ngô Quân Trung cũng hoạt động trong lĩnh vực phê bình nghệ thuật, đã xuất bản các tuyển tập văn luận 《绘画的形式美》 – “Vẻ đẹp hình thức trong hội họa”, 《风筝不断线》 – “Con diều không đứt dây” cùng nhiều tập tranh được lưu hành. Năm 1991, ông nhận được huân chương cao quý nhất về văn học nghệ thuật do Bộ Văn hóa Pháp trao tặng.