• Xuất thân
Sinh năm 1970 tại trấn Đinh Thục, Nghi Hưng, trong một gia đình nhiều đời làm ấm; là ngoại tôn của đại lão nghệ nhân Vương Dần Xuân (王寅春) – một trong “Thất đại lão nghệ nhân” hậu bán thế kỷ XX. Từ nhỏ đã sớm cầm đất, ngửi mùi lò nung.
• Quá trình học nghề
• 1986: theo học lớp đào tạo tử sa của xưởng địa phương, nắm vững căn bản dựng thân – gò nắp – chỉnh miệng.
• 1988: gia nhập Xưởng Tử sa chính quy, bắt đầu sự nghiệp toàn thủ công.
• 1996: bái hai danh gia hoa khí Giang Kiến Tường và Đàm Dược Vĩ làm thầy, trau dồi mỹ học hình – khắc; cùng thời gian ấy thỉnh giáo đại sư Lữ Diêu Thần về tỷ lệ dáng trơn. Kỹ xảo vì thế nâng hẳn một bậc.
• Phong cách & sở trường
• Chuyên “tố khí” (素器) – ấm trơn không trang trí, dựa hoàn toàn vào hình khối và sắc đất để toát thần.
• Dáng ấm chắc khỏe, đường chuyển mềm nhưng dứt; ưa tỷ lệ thân hơi thấp, miệng rộng, nắp mỏng – tạo “khí lực” mạnh.
• Đất thường dùng: tử nê tím hạt mịn và hồng nê nguyên khoáng; thi thoảng phối đoạn nê vàng để làm nắp hoặc núm nhấn nhá.
• Thành tựu & vị thế
• Được đánh giá là “trụ cột trung sinh thế hệ” của giới tử sa: giữ mạch cổ điển Vương Dần Xuân mà thổi vào nhịp điệu đương đại.
• Tác phẩm liên tiếp lọt các triển lãm “Tứ Hải Đôn Hòa”, “Truyền Thống & Sáng Tạo” – hạng mục ấm trơn.
• Nhiều chiếc (dáng 石瓢 – Thạch Tiêu, 掇球 – Đoát Cầu) được sưu tập tư nhân tại Thượng Hải, Thâm Quyến, Đài Loan săn đón.
• Nhận định giới chuyên môn
“Cao Xufeng gạn lọc tinh thần Vương Dần Xuân: đơn giản, thẳng thớm, nhưng mỗi góc – mép đều toát khí thanh xướng; là phong vũ biểu của tố khí thời nay.”