Thiệu Đức Hoa (邵德华, tự hiệu: 陶石 / Đào Thạch)
— Hậu nhân đời thứ ba của danh gia Thiệu Đại Hanh (邵大享)
— Nghệ nhân lão thành, được tôn vinh là “cây đại thụ sống của giới tử sa”
1. Xuất thân và dòng truyền thừa:
Thiệu Đức Hoa sinh năm 1933 tại thôn Thượng Viên (上袁村), một gia tộc làm nghề chế tác tử sa lâu đời. Ông là hậu duệ đời thứ ba của dòng họ Thiệu, nổi tiếng với truyền thống làm ấm tử sa. Đại bá của ông là Thiệu Vân Như (邵云如) – cháu ruột của Thiệu Đại Hưởng, cũng là thầy dạy của Trần Thiếu Đình (陈少亭) và Nhâm Cán Đình (任淦庭) – hai tên tuổi huyền thoại của tử sa hiện đại.
2. Học nghệ với các bậc đại sư:
• 1949–1952: học khắc gốm với Trần Thiếu Hưởng (陈少享) và Nhâm Cán Đình (任淦庭) – người đứng đầu trong nhóm “Thất lão tử sa”
• 1952–1954: học chế tác tử sa truyền thống với hai huyền thoại: Cố Cảnh Chu (顾景舟) và Ngô Vân Căn (吴云根)
• 1955–1960: theo học Chúc Khả Tâm (朱可心) và Tưởng Dung (蒋蓉) – bậc thầy của dòng hoa khí tử sa
• 1960–1963: học chế tác các dòng ấm hoa văn nổi (筋纹器) với đại sư Vương Dần Xuân (王寅春)
3. Sự nghiệp lâu dài và đóng góp:
Bắt đầu từ năm 16 tuổi (khoảng 1949), Thiệu Đức Hoa dấn thân vào con đường nghệ nhân tử sa. Từ thời thành lập Hợp tác xã Tử sa cho đến khi Nhà máy Tử sa Số 1 được thành lập, ông luôn đảm nhiệm phần gia công bán thành phẩm không gián đoạn.
• 1987: giữ chức Tổ trưởng Tổ Đặc nghệ (特艺车间主任) tại Nhà máy Tử sa Số 3, đào tạo rất nhiều nghệ nhân xuất sắc sau này.
• Ông không chỉ giỏi chế tác mà còn nổi bật ở kỹ thuật khắc họa tử sa, hình thành một phong cách cá nhân đặc trưng, giàu nghệ thuật và nội hàm.
4. Vinh danh:
• Năm 2025, tác phẩm 《大亨系列壶》/ Bộ ấm Đại Hưởng của ông đã được Bảo tàng Quốc gia Trung Quốc chính thức sưu tầm – một vinh dự hiếm có dành cho nghệ nhân cao niên.
Tổng kết:
Thiệu Đức Hoa là hình mẫu sống động của một thế hệ nghệ nhân tử sa kế thừa tinh hoa xưa và trực tiếp học hỏi từ những bậc đại sư lớn nhất lịch sử tử sa hiện đại. Ông là người hiếm hoi trải qua toàn bộ giai đoạn vàng son của tử sa truyền thống, để lại dấu ấn sâu đậm cả trong nghệ thuật chế tác lẫn đào tạo thế hệ kế cận. Ông được giới chơi ấm tôn vinh là “lão nghệ nhân truyền kỳ” và “cây cổ thụ không tuổi” trong giới tử sa Trung Hoa.